Sau 50 tuổi, mua đồng hồ chạy bộ nào?
Chạy bộ là một thị trường thể thao đặc biệt, Brand đang chiến đấu với chính thành công của họ ngày hôm qua, khách hàng cũng vậy. Mọi khách hàng đều là khách mới. Không có khách hàng cũ.
1. Mình có 3 cái Garmin, trong đó cái Garmin đắt tiền đời mới nhất là được hãng tặng, nhưng mình lại hay đeo cái cũ nhất. Garmin của mình cổ lỗ sĩ tới mức, đứt dây khóa cài mà không mua đc ở đâu. Đành lồng tạm cái chun vòng vào giữ.
Mình đi dạy nguyên ngày ở CMC, ngồi dưới toàn dân Ultra marathon và Ironman, một bạn còn nói bạn là Co-founder của Long Biên Marathon. Học viên cười mình là đeo một cái đồng hồ chạy bộ đời cũ buộc dây chun. Mình trả lời nghiêm trang, cái đồng hồ này đã tham dự Boston Marathon lần đầu tiên, nên chị đeo để làm kỷ niệm, như cách bản thân tự động viên bản thân. Nghe thấy thế, bạn học viên im lặng, ko biết bạn nghĩ gì.
Mình thì nghĩ cái trải nghiệm của bản thân đáng giá chứ. Với người dùng thì quá khứ của họ là một gia tài. Hãng đồng hồ chạy bộ nào chỉ hứa hẹn tính năng, công dụng, là mới chỉ quan tâm cái nhìn một chiều tới tương lai.
Nên ghi nhận giá trị của chiếc đồng hồ cũ, trước khi bán cho họ cái đồng hồ mới. Ví dụ, chỉ một câu thôi thêm vào dòng quảng cáo:
Chúng tôi tin rằng, những trải nghiệm bạn lưu giữ khi chạy bộ là chuỗi cảm xúc cá nhân độc đáo và quý giá!
*Đa số công năng của Garmin, mình ko dùng tới!
2. Coros quả là pin lâu. Nhẹ tuyệt đối, dùng cực kỳ thích! Coros cũng mạnh dạn đầu tư cơ hội cho KOL, không chỉ đưa người facebook “đeo hộ” đồng hồ, “mặc hộ” áo quần như nhiều hãng khác. Đối với người chạy bộ thì được tài trợ cơ hội quan trọng hơn việc được cho tiền. Cá nhân mình cực kỳ ngưỡng mộ nhóm cư dân thành phố Coros, giống như họ là nhóm người thượng đẳng, sinh ra để chạy. Mình chỉ là nhóm đi mua Coros để đeo cho giống!
Khâu phân phối của Coros chưa tốt lắm, mình đi mua mà râu ông nọ cắm cằm bà kia. Nhưng ghi nhận là nhà phân phối của Coros rất tích cực, sau hai năm đã hết hạn bảo hành đồng hồ của mình rồi, nhưng sáng nay khi nghe thấy mình có 1 comment phàn nàn, họ liên hệ ngay và chát chít hồi lâu để phân tích tình hình, sau đó hỏi mình, từ giờ tới cuối năm, có muốn mua tiếp thứ gì đó ở CellphoneS không thì họ sẽ giảm giá.
*Bạn biết câu trả lời của mình rồi đấy!
3. Suunto 7 là cái đồng hồ Android mình mê nhất. Suốt 5 năm qua, mình bị nghiện Suunto. Đang đi đường có tin Zalo, mình ghé vào đồng hồ nói vài câu trả lời. Đang ăn trưa có email tới, mình đọc ngay trên đồng hồ, rồi nói với cái đồng hồ, trợ lý Google tự gõ chính xác gửi đi, gần như không phải sửa chính tả. Những thứ cực kỳ khó như số nhà, ngách, tên phường, tên người phải viết hoa v.v… Suunto cực kỳ nhạy với âm thanh giọng người. Mình bị mê mẩn nó. Nghe nhạc với nó thì thôi rồi, đứng lặng ở 1 nơi rất xa, chỉ có chiếc đồng hồ và mình, và âm nhạc mình yêu!
Tuy nhiên chạy bộ thì nó hay tặng mình thêm vài mét, nịnh pace của mình hơn Garmin. Bơi ngoài trời – bơi ếch trên sông – thì nó ghi nhận khá nhạy. Khi trời âm u thì nó ghi nhận GPS tốt hơn vài hãng nào đó.
Nhưng vào ngày mình mua Suunto ở 10 Lê Trực, có 1 tờ A4 đã đánh gục mình. Là ông chủ shop đồng hồ Suunto đã tự gõ ra 1 bản “lúa hóa kiến thức” của Suunto, nói nôm na là, dịch lại tất cả mọi lưu ý của nhà sản xuất thành một bản dễ đọc, cách nghe nhạc thế nào, cách sạc thế nào, đừng sạc bằng máy tính, cách cài đặt thế nào v.v… Đã 5 năm qua mình vẫn giữ tờ A4 đó. Đó là cách chăm sóc khách hàng có vẻ “quê mùa, thật thà” nhưng tình cảm nhất mà mình từng biết! Nếu bạn là 1 người chạy bộ cao tuổi, low tech, như mình, bạn mới thấy tờ A4 ấy quý giá biết bao!
Bạn có thể gọi ông chủ shop Bình Thanh Lê. Được miễn phí ship đấy! Bạn cứ nói pass là tên mình, thì đồng hồ Suunto sẽ ship ông chủ đến tận cửa nhà bạn! Ôi chết, nói nhầm, ông chủ sẽ ship Suunto đến cửa nhà bạn!
4. Sau một thời gian, mình cho hơn 10 bạn chạy bộ mượn 3 loại đồng hồ từ 1-2 tháng, thì thấy đa số mọi người chỉ chọn mượn Garmin Sapphire. Không ai chọn mượn Coros cả. Có 1 người chọn mượn Suunto! Nhưng lại loay hoay dùng đồng hồ Android ghép đôi với Iphone.
Chứng tỏ thị hiếu, danh tiếng cũng như thị phần của 3 hãng này có ranh giới khá rõ rệt.
Rất kỳ quặc là nếu xem lại các chương trình quảng cáo, tiếp thị cho sản phẩm mới ngành hàng đồng hồ chạy bộ, mình chỉ thấy họ đang tiếp thị tới những người dùng thông thái, hiểu rõ mọi ngóc ngách sản phẩm (cũ) và biết rõ ưu thế tính năng sản phẩm mới. Các content trong chuỗi campaign của mọi hãng đều mặc định khách hàng quan tâm và đang so sánh "các lợi ích của món hàng" với nhau trước khi mua. Cái này pin lâu hơn, cái kia cho dân chạy ultra trail, cái đó có cô KOL kia đang làm đại diện và dân bơi hay đeo v.v...
Trong khi chạy bộ là một thị trường thể thao đặc biệt, Brand đang chiến đấu với chính thành công của họ ngày hôm qua, khách hàng cũng vậy. Mọi khách hàng đều là khách mới. Không có khách hàng cũ.
Nên chào đón khách (và khách cũ) như 1 người mới, đầy háo hức, chưa từng thử, đầy khao khát và trái tim nồng nhiệt mới đúng!
Thiếu một chiến dịch quảng cáo lớn, độ phủ sóng rộng, nhận diện thương hiệu và bắt được Insight của đông đảo khách hàng mới.
Đầu năm ngoái mình có đi dạy một khóa cho đội tiếp thị ngành hàng bán lẻ một ngân hàng lớn, khi họ vừa ký hợp đồng với Garmin, Apple Watch... để triển khai thanh toán một chạm. Đồng hồ chạy bộ trở thành một cái ví di động, không lo thanh toán, lối sống năng động… là những từ dễ dãi. Ngân hàng nào cũng dùng đc. Vậy trải nghiệm người dùng mới là, họ được trải nghiệm một lối sống tối giản và tự do, xanh và nhanh, kinh tế và tinh tế, kịp cho mọi khoảnh khắc.
Đồng hồ chạy bộ thanh toán thẻ Visa quốc tế sẽ giúp bạn tay không đi tới nơi hẹn hò như một gã đào hoa chung tình và chu đáo, dọc đường chỉ chạm là mua đủ vé xe, hoa, chai nước, vé xem phim, nhẫn kim hoàn.
Đồng hồ cho bạn sự tự do “thêm tay” khi tay xách làn đi chợ, tay dắt con thơ, vẫn nhanh chóng hoàn tất một loạt những việc cần làm của một phụ nữ đĩnh đạc điềm đạm đảm đang. (Trước khi có Garmin Pay, các tính từ này ko kết nối với nhau gần tới thế trong cùng 1 phút!).
Đồng hồ tiếp sức cho bạn tận hưởng cuộc sống, ôm chú mèo tai cụp, hay chú chó Tea Cup đứng chờ ở cửa thang máy, và cả hai cùng nhau lựa chọn tầng để lên, ở tầng nào thì Boss cũng đĩnh đạc thao tác để “một chạm” giúp Sen. Một cộng đồng yêu thú cưng, độc thân, coi Boss là một phần Identity quan trọng của bản thân, thừa thãi cơ hội để xài đủ loại thẻ nhưng lại chưa có nhiều cơ hội kết nối thú vị như khi shoping cùng Boss.
Mình già thật! Vì mình cứ chạy bộ và suy nghĩ quá nhiều!